12 năm sau trận chung kết EURO 2004, Ronaldo lại khóc, trái tim hàng triệu người hâm mộ Bồ Đào Nha như quặn lại. Thế nhưng lần này định mệnh đã đứng về phía anh, Ronaldo đã lại có thể khóc nhưng là khóc trong hạnh phúc.
Nội dung chính
25 phút đầu trận chung kết giữa Pháp và Bồ Đào Nha có quá nhiều điều đáng nói. Cristiano Ronaldo bị phạm lỗi, anh ôm chân trong đau đớn tột cùng. Ý chí chiến đấu quật cường đã giúp cầu thủ này 2 lần trở lại sân tiếp thêm tinh thần cho đồng đội. Thế nhưng sau cùng những giọt nước mắt cũng đã rơi. Ronaldo khóc nghẹn, anh không thể tiếp tục thi đấu và rời sân.
Những fan hâm mộ trung lập đa phần đều cảm thấy tiếc cho Ronaldo, tiếc cho một trận chung kết mất đi một siêu sao từ quá sớm. Họ đa phần đều quay sang cổ vũ cho người Bồ, đó là một sự thật khó có thể chối bỏ.
Còn một sự thật khác, đó là rất nhiều người đã nhìn Dimitri Payet với một ánh mắt khác. Những CĐV của Bồ Đào Nha nói chung và CR7 nói riêng đều cảm thấy rất bực Payet, thậm chí chuyển sang ghét cầu thủ này. Đó là những cảm xúc rất chân thực của những người yêu mến Bồ và Ronaldo.
Hình ảnh Ronaldo khóc như một đứa trẻ vì không thể tiếp tục ở lại trên sân chiến đấu như tiếp thêm sức mạnh cho các đồng đội của anh. Không có Ronaldo, họ càng quyết tâm hơn chiến đấu nhiều hơn, vì đội bóng, vì anh và vì chính bản thân mình.
Cả trận Bồ chơi phòng ngự, người Pháp dù thử rất nhiều cách nhưng cuối cùng cũng không thể ghi được bàn thắng. Ronaldo sau khi rời sân bằng cáng đã trở lại trong thời gian đá hiệp phụ. Anh đi tập tễnh tới bên các đồng đội, động viên từng người một.
Trong thời gian 30 phút đầy căng thẳng diễn ra, người ta không còn nhận ra Ronaldo là một cầu thủ. Anh giống như một huấn luyện viên, đứng bên đường pitch thúc giục các đồng đội. Người ta không còn thấy một Ronaldo máu lửa trong sân nữa, người ta thấy một CR7 đầy nhiệt huyết và máu lửa bên ngoài sân. Và rồi khi Eder ghi bàn, Ronaldo ăn mừng như chưa bao giờ chứng kiến một người khác ghi bàn vậy.
Nhiều người nói Ronaldo không có đóng góp nhiều cho Bồ Đào Nha trong trận chung kết, nhưng mấy ai nghĩ tới cả một hành trình dài của đội bóng này. Nếu như không có 2 bàn thắng của anh ở trận gặp Hungary, nếu không có pha lập công rồi kiến tạo ở bán kết thì chuyện gì sẽ xảy ra. Trên hết, Ronaldo ở BĐN không chỉ là một tay săn bàn, anh còn là một đội trưởng, một thủ lĩnh cả về chuyên môn lẫn tinh thần. Ronaldo quan trọng tới mức khi biết anh đau ông Santos cũng không dám thay ra. Người ta hiểu anh quá quan trọng với người Bồ, mất Ronaldo trong trường hợp đó có thể khiến tập thể Bồ Đào Nha hoang mang.
12 năm sau trận chung kết EURO 2004, Ronaldo lại khóc nhưng cái kết thì đã có hậu hơn rất nhiều. Ronaldo cùng các đồng đội nâng cao chiếc cúp vô địch và viết nên lịch sử mới cho đất nước của mình. Với cá nhân anh, đó như một sự đền đáp xứng đáng cho ý chí và những nỗ lực của cầu thủ này trong mùa Hè đầy sôi động.
Chúc mừng Bồ Đào Nha vô địch EURO, chúc mừng Cristiano Ronaldo!.