Thể Thao 247 - HLV Wenger sẽ luôn là một phần tốt đẹp nhất trong ký ức của những người yêu bóng đá Ngoại hạng Anh trong thời đỉnh cao của giải đấu này.
“Cách đây ba năm, lúc hai đứa đi tắm biển Nha Trang, trong căn phòng có máy điều hòa, anh tấn công em ào ạt, em phòng ngự kiên cường và ra điều kiện ‘Khi nào Arsenal vô địch C1, em sẽ hiến dâng tất cả cho anh!’. Anh dại dột gật đầu, bỏ lỡ cơ hội trời cho, trước khung thành trống mà anh chơi đẹp đá bóng ra ngoài. Ba năm đã qua, anh vẫn thủ tiết chờ em và chờ Arsenal, không biết chờ đến khi nào. Năm 2006 Arsenal vào chung kết, anh ngồi cạnh em thở dốc khi Arsenal ghi trước 1 bàn. Nào ngờ..”
(Trích: Khi người yêu tôi là CĐV của Arsenal – Huy Còm viết năm 2007)
Thủa hồng hoang của giải bóng đá Ngoại hạng Anh, MU vươn lên như một thế lực mạnh mẽ, như cơn bão đỏ cuốn phăng mọi thách thức tại xứ sở sương mù. Gã không lồ Liverpool, kẻ thách thức Newcastle hay đội bóng kim tiền Leeds United, tất cả đều gục ngã trước những con Quỷ đỏ. Kể cả Blackburn Rovers, đội đã xoán ngôi của MU để vô địch nước Anh cũng không phải là một đối trọng thực sự với đoàn quân khát danh hiệu thành Manchester.
Và rồi Arsene Wenger tới với Arsenal, như một sự sắp đặt của số phận ngay từ cái tên của 2 thực thể tuyệt vời. Pháo thủ sau đó trở thành một trong những đội bóng mạnh nhất nước Anh trong nhiều năm liền, và đã không ít lần khiến MU phải ngậm đắng nuốt cay dù đó là kỷ nguyên mà họ thống trị.
Arsene Wenger, cũng giống như Sir Alex Ferguson, luôn nhận được sự kính trọng của mọi CĐV dù cho họ có đối địch đến thế nào chăng nữa. Phong cách chơi bóng quyến rũ của Arsenal là điều mà người đồng nghiệp cao tuổi luôn mong muốn, và ngay cả MU cũng chưa bao giờ có một mùa giải bất bại như những gì vị giáo sư người Pháp làm được trong năm 2004.
Sự thù hận giữa MU và Arsenal đã từng nhiều lần lên tới đỉnh điểm, như cái cách mà một CĐV đội bóng thành Manchester đã viết lên những dòng đầu bài trong sự châm biếm và không kém phần hài hước. Thế nhưng, chưa bao giờ Sir Alex và Wenger nói những lời xúc phạm đến nhau. Trong khi đó, HLV Liverpool khi đó là Rafael Benitez từng nhận muôn vàn lời chế giễu vì thói quen đổ lỗi, còn Mourinho (Chelsea) thì khỏi nói với phong cách thực dụng và có phần xấu chơi, cay cú.
Nhắc tới Arsene Wenger, điều người ta nhớ về sẽ là biệt danh ‘giáo sư’ đầy kính trọng. Một số người thì vui tính hơn, gọi ông là 'ông giáo', như một sự liên tưởng tới nhân vật tôi trong Lão Hạc. Một con người luôn học hỏi dù đã thuộc hội cao niên luôn là một con người tuyệt vời, và phong cách ông ấy theo đuổi cũng là những gì đẹp nhất của bóng đá. Chỉ thật đáng tiếc khi Arsenal lại có một chính sách chuyển nhượng không thuộc hàng ngũ đại gia của châu Âu và thế giới.
Tuổi trẻ của chúng tôi gắn liền với giải Ngoại hạng Anh phủ sóng khắp Việt Nam. Khi ấy, MU là của Sir Alex, Chelsea vươn cao với tầm ảnh hưởng của Mourinho, Liverpool vô địch C1 dưới bàn tay tài hoa của Benitez và Arsenal tuyệt vời của Wenger. Hôm nay, khi người tình nước Pháp cuối cùng cũng đã rời Pháo thủ để mở ra một chương mới cho đội bóng mà ông hằng yêu quý, đó cũng đã là sự chấm hết cho thời thanh xuân rực rỡ của những CĐV bóng đá Anh trong quãng thời gian hưng thịnh nhất của nó.