(Thethao247.vn) – Cả Pep Guardiola lẫn Diego Simeone hôm qua đã cống hiến cho khán giả tất cả những tinh hoa mà họ đã gây dựng trong bóng đá, và người chiến thắng là kẻ khôn ngoan hơn.
Nội dung chính
Rạng sáng nay 4/5, Bayern Munich và Atletico Madrid cống hiến cho khán giả một trận cầu vô cùng mãn nhãn trên SVĐ Alianz Arena. 3 bàn thắng, 2 pha cản phá penalty xuất sắc cùng với một lối chơi bóng với tốc độ cao đã được cả 2 thể hiện xuyên suốt 90 phút của trận đấu. Khi tiếng còi chung cuộc vang lên, đoàn quân tới từ Tây Ban Nha là những người nở nụ cười mãn nguyện cuối cùng khi tỷ số để thua 2-1 là vừa đủ để giúp họ vào chung kết.
90 phút ấy tại Alianz Arena, các khán đài chưa bao giờ thôi hừng hực. 90 phút ấy trên đôi chân của các cầu thủ, chưa bao giờ họ ngừng chạy. Những tiếng thở gấp của từng cầu thủ trên sân như hòa vào dòng cổ động của các CĐV, xen lẫn với đó là những tiếng còi liên tục của trọng tài Cakir. Tất cả mọi người như hòa vào màn trình diễn mãn nhãn nhất nhì mùa giải năm nay tại châu Âu. Và những người tạo ra nó, không ai khác, chính là Pep Guardiola và Diego Simeone.
Pep Guardiola là người nâng tầm chiến thuật, còn Simeone lại biết cách tận dụng những khoảnh khắc
Pep Guardiola, với phương châm lấy tấn công làm lẽ sống, đánh phủ đầu đối phương trong gần như cả trận đấu. Trong một hoàn cảnh buộc phải có bàn thắng dẫn trước, các cầu thủ Bayern Munich ào sang phần sân đối phương như muốn ăn tươi nuốt sống đối thủ. Mọi miếng đánh tấn công bài bản đều đã được họ sử dụng, từ đá cánh, tấn công trung lộ được triển khai, và rồi họ nhận ra phương án tấn công hiệu quả nhất: sút xa. Áp lực quá lớn từ những quả đại bác ở cự ly 20-30m không ít lần khiến khung thành của Oblak chao đảo, và qua đó giúp họ có được 1 thế trận vô cùng hoàn hảo trong hiệp một.
Thế nhưng, tại Alianz Arena vào lúc đó không chỉ có Pep là thiên tài. Diego Simeone cũng là một người như vậy. Với sơ đồ 4-4-2, vị chiến lược gia người Argentina biến bức tường trước cầu môn Oblak như dày bằng cả 1/3 sân đấu. Cự ly phòng ngự chuẩn xác và những phương án an toàn luôn được đặt lên hàng đầu. Họ gần như không bao giờ để mất người trong những tình huống 1 đánh 1, và đó là điều mấu chốt nhất trong lối chơi của Atletico. Costa, Ribery, Muller đều là những tài năng, nhưng vào thời điểm này, họ khó lòng mà có thể thành công trong bất kỳ pha 1 đánh 1 với hậu vệ đối phương ở cự ly hẹp. Bức tường của Atletico, thực ra, không phải là bất khả chiến bại. Bức tường ấy lung lay dữ dội trong hiệp 1 dưới sức ép khủng khiếp của Bayern, mà nguyên nhân chủ yếu đến từ những phương án nã đại bác tầm xa.
Và rồi bước ngoặt của 2 thiên tài đến vào thời gian nghỉ giữa 2 hiệp. Trong khi Pep Guardiola vẫn “ngây thơ” trung thành với lối chơi tấn công áp đặt, dù rằng họ đã san bằng được tỷ số và hoàn toàn có thể áp dụng lối đá “tiki-taka” trứ danh ở giữa sân, thì Diego Simeone đã tạo nên một sự khác biệt. Augusto, một tiền vệ con thoi được rút ra, và thay vào đó là Carrasco, một tiền vệ có xu hướng dạt cánh và tấn công nhiều hơn rõ rệt. Khi tiếng còi bắt đầu hiệp 2 được cất lên, những bóng áo đỏ cảm nhận rõ áp lực ngay từ phần trung tuyến. Họ không thể rảnh chân sút xa được nữa khi bây giờ đối thủ có đến 3 máy chạy ở khu trung tuyến. Sự tăng cường Carrasco còn giúp chiến thuật phòng ngự phản công của họ được triển khai hiệu quả hơn, mà bàn thắng quan trọng của Griezmann là một trong những thành quả của một pha phản công kinh điển.
Bayern Munich thi đấu vượt trội hơn trong cả trận đấu nhưng không thể chiến thắng
Thế nhưng, Pep cũng không chỉ có thế. Người ta thường nói, trong phòng ngự điều quan trọng nhất là cả hệ thống, còn trong tấn công, đôi khi chỉ cần 1 cá nhân biết tỏa sáng cũng đủ làm nên chuyện. Guardiola không tạo ra một Bayern tấn công chủ yếu nhờ vào những nhân tài như vậy. Ông biến những pha phối hợp của mình trở thành một đỉnh cao mới, một khái niệm mới trong bóng đá, với độ biến ảo khôn lường hơn bao giờ hết. Ngày xưa, với Barca là những đường xẻ ngang sân tuyệt hảo. Trong hiệp 2 của trận đấu rạng sáng nay, điều đó được thể hiện bằng những pha câu bóng từ tuyến giữa vào vòng cấm, với người nhận đường chuyền thường là các tiền vệ, để rồi họ sẵn sàng đánh đầu hoặc chuyền nối cho số đông các cầu thủ Bayern ở phía trong. Bàn thắng của Lewandowski là kết quả của một trong số những pha như thế. Đối mặt với sơ đồ 4-4-2 của đối phương, Pep thừa hiểu rằng, sự di chuyển của tuyến giữa sẽ là miếng đánh hiệu quả nhất. Thế nhưng, những phút còn lại là không đủ để Bayern có thể chọc thủng bức tường Atletico một lần nữa.
Trong màn đấu chiến thuật của 2 vị chiến lược gia vào rạng sáng nay, có lẽ, Pep là người đã thể hiện được nhiều điều hơn. Thế nhưng, bóng đá, đôi khi là trò chơi của khoảnh khắc, và “con Sói già” Simeone là người nở nụ cười mãn nguyện cuối cùng.