Thể Thao 247 - Vị chiến lược gia người Nghệ An đang cho thấy mình không có quá nhiều phương án trong việc triển khai lối chơi của ĐTQG Việt Nam.
Highlights: Việt Nam 1-1 Đài Loan (Giao hữu quốc tế)
ĐTQG Việt Nam vừa trải qua một trận hòa trên thế thắng trước ĐT Đài Loan vào ngày hôm qua 23/3, khi mà các chân sút bỏ lỡ hàng loạt cơ hội trước khung thành đối thủ và thậm chí còn bị dẫn trước. HLV Hữu Thắng tỏ ra không quá quan tâm tới một cuộc đấu trên ‘mặt sân ruộng’ khi liên tục nhắc đi nhắc lại về mục tiêu lớn nhất của mình, tránh chấn thương, còn các cầu thủ rất nhát chân khi không có những tình huống đá quyết tâm. Tất cả những điều đó tạo nên một trận đấu có phần thất vọng của những chàng trai áo đỏ.
Tuy nhiên, trận đấu gặp Đài Loan hôm qua không chỉ có ý nghĩa của một trận giao hữu. Đó là cữ dượt quan trọng của ĐTQG trước vòng loại ASIAN Cup 2019 và nhiều hơn thế, là cuộc đấu lấy lại niềm tin nơi NHM sau khi bị loại đầy tức tưởi tại AFF Cup 2016. Và ông thầy xứ Nghệ chưa cho thấy những sự khác biệt để có thể khiến CĐV an tâm.
Tại AFF Cup 2016, ĐTQG Việt Nam bị loại dù kiểm soát hoàn toàn thế trận trước người Indonesia. Một vài tình huống bị các chân sút bỏ lỡ và những miếng đánh đôi khi không được triển khai một cách chỉn chu khiến hàng tấn công áo đỏ không tạo được quá nhiều áp lực lên hàng phòng ngự đối thủ, dẫn tới việc người Indo không bị xao động tâm lý quá nhiều. Những quả tạt bóng, những miếng xỏ nách và phối hợp bóng sệt của ĐT Việt Nam vẫn có được sự hiệu quả nhất định nhưng chẳng thể tạo được sự e ngại trong đôi chân của đối phương, khi mà các chân sút đôi khi quá cầu toàn, đôi khi quá cẩu thả trong dứt điểm.
Tạo được sức ép tâm lý lên hàng thủ đối phương và giải thoát được tâm lý của hàng thủ đội nhà có thể coi là điều mấu chốt trong chiến thuật của mọi đội bóng có xu hướng kiểm soát, nhưng có vẻ như HLV Hữu Thắng chưa nhận ra điều mà ĐTQG Việt Nam đang thiếu dưới thời của ông. Từ sau AFF Cup, cả U23 Việt Nam và ĐTQG Việt Nam đều chưa thay đổi được cách tấn công không thực sự mãnh liệt của chính mình (dù rằng U23 Việt Nam vẫn có thể thắng U23 Malaysia). Hãy nhìn lại Indonesia của HLV Reidl, với những pha phản công đầy nguy hiểm. Chắc chắn, Quế Ngọc Hải và các đồng đội phải chịu một tâm lý đè nặng hơn rất nhiều so với các đồng nghiệp Indonesia trong cuộc đối đầu giữa hai đội hồi tháng 12 năm ngoái.
Cụ thể, có thể thấy rằng trong một khoảng thời gian nhất định của trận đấu, ĐTQG Việt Nam sẽ tấn công bằng những đường chuyền của Xuân Trường. Nhưng pha phất bóng của Xuân Trường, tuy rất chất lượng và tạo được những sự khác biệt, nhưng nó không mang đến tính liên tục trong việc tạo được tâm lý bất ổn trong hàng thủ đối phương. Xuân Trường sẽ cần phải có khoảng trống và thời gian, điều sẽ tiêu tốn của ĐTQG Việt Nam nhiều lần luân chuyển bóng giữa các cầu thủ tấn công. Chừng đó thời gian là quá đủ để đối phương sốc lại tinh thần sau đợt tấn công trước. Chưa kể, sau một khoảng thời gian dài thi đấu ở Hàn Quốc, những đường chuyền của Trường bắt đầu trở nên quá khó để đồng đội khống chế và dứt điểm. Những pha đan bóng và bật nhả khác của ĐT Việt Nam lại gặp vấn đề về dứt điểm cuối cùng.
Nhưng đó chưa phải là điều mà HLV Hữu Thắng còn thiếu sót duy nhất. Sự thiếu linh hoạt trong việc vận hành chiến thuật tấn công khiến nhiều khi ĐT Việt Nam không giữ được sự mạch lạc. HLV Hữu Thắng quá chú trọng vào một sơ đồ 4-3-3 hoặc 4-4-1-1 với sự bùng nổ của một hàng lang cánh và hàng tiền vệ khi có Xuân Trường, Tuấn Anh mà dường như quên mất rằng các cầu thủ Việt Nam hiện tại ‘thừa cánh nhưng thiếu trung phong’, dẫn tới việc hầu hết những chân sút của ĐTQG hiện tài đều có kỹ năng dứt điểm không thực sự tốt và thích hoạt động rộng. Việc chỉ một trong hai hậu vệ cánh của đội thường xuyên dâng cao như cách làm của ông trong cả năm qua không đem đến sự cân bằng trong một chặng đường dài, khi mà đối thủ hoàn toàn có thể bắt bài, còn Xuân Trường sẽ khó có thể tạo khác biệt bằng những đường chuyền dài nếu hàng phòng ngự và thủ môn đối phương giữ được khoảng cách tốt. Những lúc như vậy, ĐTQG Việt Nam thực sự ‘hết bài’ trong việc tìm đường vào khung thành đối phương.
Những con người mà HLV Hữu Thắng gọi lên thời điểm hiện tại đang là những người tốt nhất của bóng đá Việt. Vì vậy, nếu muốn thành công, ông Thắng sẽ còn phải thay đổi cách vận hành lối chơi tấn công của mình trong thời gian tới.