Thể Thao 247 - Rất nhiều người hâm mộ từng ao ước Nguyễn Rogerio thi đấu trong màu áo ĐTVN, tiếc rằng tài năng của 'Người không phổi' chưa thể đóng góp cho 'Những ngôi sao vàng'.
Sau 'King Lean', Thethao247.vn xin gửi tới độc giả bài viết về Nguyễn Rogerio, người cùng với Leandro được đánh giá là một trong những tiền vệ trung tâm hay nhất lịch sử V-League.
'Người không phổi' tại V-League
Rogerio Machado Pereira sinh năm 1978, trình làng người hâm mộ bóng đá Việt Nam từ giai đoạn 2 V-League 2003 trong màu áo Đà Nẵng. Để có được tiền vệ người Brazil, khi đó đội bóng sông Hàn chỉ mất 4.000 đô tiền chuyển nhượng và mỗi tháng trả 1.700 đô tiền lương.
Anh là một trong những ngoại binh gắn bó lâu dài nhất với Đà Nẵng. Từ một ngoại binh xa lạ, Rogerio dần chiếm được trọn vẹn tình cảm của người hâm mộ bằng lối chơi nhiệt huyết, hiệu quả và đầy chất Brazil.
Rogerio không phải cầu thủ giỏi ghi bàn như Leandro nhưng điều đó cũng dễ hiểu thôi. Rogerio đá trong vai trò của một tiền vệ trung tâm, có xu hướng phòng ngự chứ không phải một tiền vệ tấn công.
Anh có thể không ghi bàn nhưng hầu như trận nào cũng để lại những dấu ấn đậm nét. Còn nhớ hồi năm 2007, trong trận Đà nẵng thắng 4-1 trước HAGL, Rogerio không ghi bàn nào nhưng những động tác qua người bằng những pha đảo bóng kĩ thuật và lối chơi lăn xả của anh đã khiến bộ đôi Thonglao và Duy Quang, những cầu thủ rất xuất sắc của HAGL phải mệt nhoài.
Nhìn Rogerio thi đấu, người ta thấy anh di chuyển liên tục trên sân, luôn trong tư thế sẵn sàng áp sát thu hồi bóng và phát động tấn công. Lối chơi đầy năng lượng không hề biết mệt đã khiến người ta gọi anh bằng biệt danh 'Người không phổi' của Đà Nẵng.
Không chỉ nổi bật với kỹ chiến thuật siêu hạng của một tiền vệ Brazil, Rogerio còn tỏ ra rất mạnh trong vai trò "thu hồi bóng". Có thể nói Rogerio một trong những tiền vệ hàng đầu mà lịch sử V-League có được.
Kể từ khi lên nắm quyền năm 2008, HLV Lê Huỳnh Đức đã không ngần ngại xây dựng lối chơi của Đà Nẵng xoay quanh Rogerio. Sau đó nhập tịch với cái tên Nguyễn Rogerio, Đà Nẵng được đăng ký tiền vệ này như một nội binh và SHB Đà Nẵng lại càng trở nên đáng gờm. Anh đã cùng Đà Nẵng vô địch V-League 2009, cùng với những Leandro... được xem là tiền vệ trung tâm hay bậc nhất V-League lúc bấy giờ.
Sau 8 năm liên tục đá cho SHB.ĐN, Rogerio là hạt nhân không thể thiếu ở tuyến tiền vệ. Nhưng từ mùa 2011, Rogerio ít ra sân hẳn do chấn thương lẫn những lấn cấn với cá nhân BLĐ đội bóng.
Đầu tiên phải nói tới việc HLV Huỳnh Đức trao tấm băng đội trưởng cho Minh Phương, người luôn đe dọa vị trí đá chính của Nguyễn Rogerio. Thế nhưng nguyên nhân chính có lẽ liên quan tới việc tái ký HĐ mới.
Nguyễn Rogerio muốn một bản hợp đồng mới có thời hạn 2 năm với mức phí 400.000 USD, thế nhưng lãnh đạo Đà Nẵng không đồng ý. Để gây sức ép, Nguyễn Rogerio đã từ chối thi đấu và giả vờ chấn thương.
SHB.ĐN thời Huỳnh Đức không có tiền lệ thỏa hiệp với cầu thủ: thuận thì sống, chống thì ra đi. Từ một 'công thần', Nguyễn Rogerio đã ra đi theo cách mà NHM đội bóng sông Hàn không hề muốn.
Rời Đà Nẵng, Nguyễn Rogerio được XMXT Sài Gòn trải thảm đỏ mời về thi đấu. Sau đó là Thanh Hóa từ năm 2014 nhưng càng về sau Nguyễn Rogerio càng chơi mờ nhạt dần, không còn là những năm tháng đỉnh cao trong màu áo Đà Nẵng.
Suýt khoác áo ĐTVN và chê V-League nghiệp dư
Năm 2009, HLV Calisto đã gọi 3 cầu thủ nhập quốc tịch là Đinh Hoàng Max, Đinh Hoàng La và Huỳnh Kesley lên tuyển. Dưới thời ông Tô, các cầu thủ có phong độ cao sẽ được sử dụng, không nặng tư tưởng trọng 'công thần' nên nhiều cầu thủ nhập tịch có cơ hội cống hiến cho ĐTVN.
Khi mà những Minh Phương, Tài Em đang ở bên kia sườn dốc sự nghiệp và thường xuyên chấn thương thì Nguyễn Rogerio đã được nhắc đến. Anh được NHM xem là cái tên xứng đáng nhất để trám vào vị trí tiền vệ trung tâm của ĐTQG. HLV Calisto thì quá hiểu Rogerio, ông từng có những năm dẫn dắt ĐT Long An, khi đối mặt với Đà Nẵng, ông thừa hiểu tài năng của Rogerio đến đâu. Thế nhưng mong muốn đó đã không trở thành hiện thực khi ĐT có nhiều thay đổi về quan điểm sử dụng cầu thủ nhập tịch trên tuyển.
Có một điểm đặc biệt về Nguyễn Rogerio, anh luôn thừa nhận rất nhớ Đà Nẵng kể từ khi rời khỏi đội bóng sông Hàn. "Cầu thủ chuyên nghiệp thì đi bất kỳ nơi đâu cũng phải thích ứng với môi trường mới. Nhưng tôi phải khẳng định một điều là đi đâu thì đi, trái tim tôi luôn nhớ về Đà Nẵng.
Đúng là tôi giận nhưng giận một số người ở CLB SHB Đà Nẵng thôi. Nơi đấy tôi đã có tám mùa bóng và có những kỷ niệm rất đẹp. Người hâm mộ Đà Nẵng rất tuyệt vời và đó là một thành phố ấn tượng nhất của Việt Nam trong mắt tôi. Đà Nẵng có nhiều nét tương đồng với quê hương Brazil của tôi. Tiếc là tôi phải dứt áo với cái nơi tôi rất yêu mến vì bất đồng với một số lãnh đạo của CLB" - Rogerio từng nói khi anh ở Thanh Hóa.
Nói về V-League, giải đấu mà anh gắn bó trong thời gian khá dài, Nguyễn Rogerio không ngần ngại nói thẳng, V-League vẫn còn rất nghiệp dư. "Nói chung hầu hết thái độ của các cầu thủ còn rất nghiệp dư, nhất là việc giữ gìn sức khỏe hầu như không có. Họ tập luyện cũng không cho thấy sự phấn đấu hay ý thức nghề nghiệp được gửi vào đấy. Còn trên sân thì thiếu màu cờ sắc áo. Có những trận tôi không hiểu tại sao họ lại đưa vào đấy bạo lực quá nhiều, như thể để triệt hạ hay trả thù lẫn nhau".