Cú sút 11m tung lưới Courtois của Ronaldo không có chút ý nghĩa nào trong trận chung kết Champions League. Nhưng về mặt cá nhân, đó như lời khẳng định, “Tôi là Cristiano Ronaldo! Đây là một mùa giải của tôi! Tôi là vĩ đại!”.
1. Khi mành lưới khung thành Atletico vừa rung lên, Ronaldo chạy thẳng về khu vực cột cờ góc. Anh cởi phăng chiếc áo đấu, gồng mình ăn mừng giống như Mario Balotelli, và không quan tâm đến chiếc thẻ vàng từ trọng tài Kuipers.
Trong vòng tay của những đồng đội, chưa bao giờ người ta thấy Ronaldo ăn mừng cuồng nhiệt đến như vậy.
Cũng dễ hiểu với hành động ấy, khi mà ngôi sao người Bồ Đào Nha đã sống chung với áp lực của sự kỳ vọng, những so sánh trong phần lớn thời gian của sự nghiệp (cùng Lionel Messi), và tất nhiên có cả sự hoài nghi về đẳng cấp.
Không một cầu thủ nào trong lịch sử Real Madrid có giá cao như Ronaldo, theo công bố của CLB, và cũng không một ai được nhận lương đến 18 triệu euro mỗi mùa. Từng đồng lương mà Ronaldo nhận là những áp lực khủng khiếp từ Chủ tịch Florentino Perez, từ hàng triệu Madridista trên khắp hành tinh.
Thế nên, dù bàn thắng mà Ronaldo ghi trên mảnh đất quê hương không có bất kỳ ý nghĩa nào đối với trận chung kết, khi Real đang dẫn 3-1 và thời gian đi vào phút cuối, thì xét về mặt cá nhân, vẫn là khoảnh khắc đặc biệt của anh.
Với khoảnh khắc ấy, những cảm xúc tột cùng được Ronaldo bung ra hết, sau 5 năm mùa giải dồn nén, và đặc biệt là hai tiếng đồng hồ đầy áp lực tại Lisbon. CR7 đã cùng các đồng đội đi từ cõi chết hiêng ngang bước lên thiên đường.
Cristiano Ronaldo vô địch Champions League đầy thuyết phục cùng Real
2. Bàn thắng vào lưới Courtois không chỉ giúp Ronaldo thả hết cảm xúc, mà còn là sự khẳng định của anh, rằng bản thân mình là một cầu thủ vĩ đại, trong một mùa giải đặc biệt.
Ronaldo là người đưa Real Madrid vào chung kết, bằng một lèo 16 bàn thắng, kỷ lục trong lịch sử Champions League và Cúp C1 (cũ). Giờ đây, chính anh khép lại mùa giải bằng pha ghi bàn thứ 17, đào sâu kỷ lục của mình.
Kỷ lục ấy, cùng với danh hiệu Champions League thứ hai trong sự nghiệp, Ronaldo thực sự là một người vĩ đại. Hai chiến công với hai CLB khác nhau, và hai môi trường bóng đá khác nhau.
Nào chỉ có thế. Hồi đầu năm, Ronaldo cũng đã ẵm Quả bóng vàng thứ hai trong sự nghiệp. Đó cũng là những danh hiệu mà anh đoạt ở các môi trường hoàn toàn khác nhau. Trước đó, CR7 đã có Champions League và Quả bóng vàng với Man United năm 2008.
Hãy ghi nhớ một điều, trong lịch sử bóng đá thế giới, trước đêm Lisbon 24/5, chưa một ai có thể giành đồng thời 2 danh hiệu QBV và 2 chức vô địch Champions League với những màu áo khác nhau. Ronaldo là người đầu tiên.
Như vậy, nếu Ronaldo không vĩ đại, thì ai mới vĩ đại?
3. Sau Cúp Nhà vua hồi tháng trước, danh hiệu Champions League là thành quả của một mùa giải với nỗ lực phi thường của Ronaldo, cũng như các đồng đội.
“Số 7” đã chấn thương liên tục trong vài tuần nay, và bị nghi ngờ khả năng đá chính, nhưng anh vẫn chạy không ngừng nghỉ. Có thể kém về cảm giác bóng, nhưng CR7 mạnh mẽ về tinh thần để từ đó khích lệ và tạo niềm tin cho đồng đội.
Ở Lisbon, Ronaldo đá 120 phút mà không cần quan tâm rằng, điều đó có ảnh ảnh hưởng xấu đến thể lực của anh khi bước vào World Cup 2014. Mới chỉ một ngày trước thôi, anh vẫn phải thực hiện kiểm tra y tế để kiểm soát tình hình phức tạp ở gân kheo.
Ronaldo là vậy, chiến đấu cho từng trận đấu, cho đến phút cuối cùng, dù ngày mai quan trọng thế nào đi nữa. Một người như vậy, rất đáng để ngưỡng mộ!
Ngọc Huy