May mắn có các đồng nghiệp VTC, người viết bài này được xem trận “chung kết” để thăng hạng của đội Sapporo – Nhật Bản, trong đó kỳ lạ là ai cũng kỳ vọng rất lớn vào tiền đạo Công Vinh. Cú sút phạt cuối trận, nếu CV9 sút ăn bàn thì khỏi phải nói sẽ được ngợi ca như thế nào. Tiếc là bóng chỉ dội xà và sau nhiều cú PR thượng thặng của cả ta lẫn bạn, CV9 đã về lại SLNA.
3 trận đấu đã qua của SLNA, CV9 đã để lại những gì?
Xin nói ngay là rất ít, nếu không nói là không đáng kể. Một trong 6 bàn thắng trước đội bóng mới thăng hạng Quảng Ninh không nói lên điều gì vì đội này quá yếu. Vẫn được chơi ở vị trí sở trường bên cánh, vẫn nhanh nhẩu nhận những quả đá phạt rất thuận lợi…nhưng CV9 chẳng làm nên chuyện gì đáng kể.
Tuyệt nhiên không có pha bứt tốc đáng kể nào từ cánh. Không có pha chuyền bóng sáng tạo nào. Trận mở màn trên sân khách trước tân binh Quảng Ninh, CV9 gặp khó với sân lổm nhổm và đối phương kèm chặt. Hai trận liên tiếp trên sân Vinh, CV9 họa hoằn mới có được một tình huống bóng đáng chú ý. Tóm lại là mất hút trong sự vây ráp của đối thủ, điều mà trước đây CV9 luôn biết cách vượt thoát theo cách của mình cho dù đối thủ là ai…
Công Vinh chưa thể hiện được nhiều trong 3 trận ở mùa giải năm nay
Nhưng nói cho cùng, sự đi xuống của CV9 bắt nguồn từ yếu kém của cả đội bóng. Chiến thắng trước 2 tân binh V.League của SLNA là điều dễ hiểu. Nhưng phải đến liều thuốc thử Thanh Hóa mới cho thấy đội bóng xứ Nghệ “non” hơn rất nhiều so với chính mình và so với trước đây.
Hãy nhớ suốt lượt đi mùa trước, Quang Tình chỉ mài quần trên ghế dự bị. Vậy mà mùa này được coi là cầu thủ chủ chốt, mới biết sức mạnh của đội bóng đang giảm đến cỡ nào. Khi Minh Đức, Như Thuật hay Hồng Việt vẫn được gọi về và tin dùng, dù ai đó nói về câu chuyện tình nghĩa vẹn tròn, thì cũng không giấu được một thực tế vá víu đội hình do thiếu nguồn lực tài chính, trong khi nguồn trẻ đầy tiềm năng nhưng chưa đủ lớn.
CV9 vì vậy đang phải đảm trách nhiệm vụ nặng nề động viên cựu binh và khuyến khích lớp trẻ, phát huy dàn ngoại lạ hoắc vừa đá vừa…làm quen với đội hình luôn thay đổi. Rất có thể, CV9 đã và đang bị chìm dần khi chính anh không đủ sức vực dậy một con tàu yếu và thiếu trăm bề.
CV9 vốn là ngôi sao, cần bệ phóng để tỏa sáng. Có vẻ như mùa này, bệ phóng cho CV9 đang là một điều …xa xỉ. CV9 có bản năng của một sát thủ chuyên nghiệp, nhưng anh cần được tập trung sức cho những cú đánh quyết định, được tạo cơ hội chứ không phải mỏi mắt, mỏi chân đi tìm bóng và tìm cơ hội từ rất xa khung thành đối phương và trước mặt luôn có rất nhiều đối thủ ra sức cản phá.
Tất nhiên, mới một trận thua trên sân nhà của đội bóng, chưa thể nói việc CV9 từ chối lời mời hậu hĩnh của Sapporo. Nhưng chừng đó đủ để CV9 hiểu rằng, lịch sử 6 trận bất bại trên sân nhà trước người láng giềng nay đã lật sang trang khác, không thể chấp nhận được và trách nhiệm nặng hơn lại chất lên vai anh.
Có ai đó mách khẽ rằng, đội bóng thường dẫm phải “bả xấu xí” là sau một trận thắng giòn giã, câu khán giả tới sân ồ ạt là một trận thua vuốt mặt không kịp. Cũng bình thường như chuyện mới ngày hôm qua lãnh đạo tỉnh tới thăm, chúc mừng, ông Thanh, thầy Thắng, anh CV9 hứa lên hứa xuống. Vậy mà chỉ một ngày sau đã bất ngờ thua chổng vó dù ép người ta liên tục, liên tiếp…
100 bàn thắng ở V. League là một kỷ lục đáng mơ ước và đáng tự hào cho Công Vinh cũng như bất cứ cầu thủ nào. Giờ mang băng đội trưởng trên tay, với CV9 có lẽ điều ấy phải gác lại đằng sau. Nhưng phải làm gì, làm như thế nào lại không phải do anh định đoạt. Đó mới là điều khó, việc khó, thậm chí khó muôn thuở của một đội bóng nghèo nhưng giàu cá tính, lắm bất ngờ, biết rồi vẫn không tài gì nắm bắt.
Phải chăng, quyết định về lại SLNA là một sai lầm của CV9 và điều đó đang hiện ra rõ dần trên sân Vinh, nơi anh từng đi - ở, ở - đi…
Phú Châu