Ở cái tuổi 30, Văn Quyến tuyên bố giải nghệ, nhiều người phải tiếc nuối cho tài năng của anh.
Cái ngày mưa cuối tháng 12 năm 2003 đó sẽ còn nằm trong tâm lý của rất nhiều người yêu bóng đá Việt Nam. Có bóng từ cánh trái Quyến nhẹ nhàng đi bóng qua thủ quân U23 Thái Lan Rungroj Sawangsri rồi cứa bóng vào góc cao cầu môn đối phương và làm nổ tung sân Mỹ Đình.
Sau này, nhà báo Nguyễn Lưu đã bình luận, cú lắc người bẻ bóng và dứt điểm của Quyến đã lên tầm thế giới và những thủ thành hàng đầu như Buffon cũng không thể bắt được quả bóng đó.
Sau đó, tới trận chung kết, cú vô – lê của Quyến lại một lần nữa tạo nên trận động đất thật sự không chỉ ở Mỹ Đình. U23 Việt Nam về nhì kỳ SEA Games đó nhưng chắc chắn, nó là kỳ đại hội rực rỡ nhất với những người hâm mộ bóng đá nước nhà.
Năm đó, việc mua một chiếc vé vào sân xem SEA Games là rất khó, giá một cặp vé “chợ đen” là khoảng 1,5 triệu tương đương hơn 1 chỉ vàng nhưng người ta vẫn không có mà mua để xem Quyến đá. Bởi những bàn thắng mà cầu thủ gốc SLNA ghi được không chỉ đơn thuần là điểm số mà đó còn là cảm xúc.
Sau thế hệ của Hồng Sơn, Huỳnh Đức, Văn Quyến là một trong số ít cầu thủ có tài năng thiên bẩm của bóng đá Việt Nam. Nhưng đáng tiếc, Quyến lớn ở tài năng nhưng lại không lớn về con người, cái ma lực đáng nguyền rủa của đồng tiền đã cướp đi một Văn Quyến tài năng. Bán độ Bacolod.
Cú dứt điểm vào lưới Thái Lan mang lại quá nhiều cảm xúc cho người hâm mộ.
Đó sẽ mãi là điểm đen của lịch sử bóng đá nước nhà và cả với người hâm mộ. Người ta quay đầu lại với bóng đá, với Quyến. Khi anh đưa người hâm mộ lên đỉnh cao của sự đam mê thì anh lại bất ngờ đẩy người ta xuống đáy của sự thất vọng. Tới bây giờ 9 năm sau sự cố, người hâm mộ Việt Nam vẫn mất niềm tin vào bóng đá sạch.
Đã 9 năm sau ngày đen tối đó, sau khi được đội bóng quê hương - SLNA đề nghị giảm án, đầu năm 2009 Văn Quyến đã được VFF cho phép trở lại thi đấu.
Ngay trong mùa giải đầu tiên trở lại sân cỏ đó, Quyến đã ghi được 8 bàn và là chân sút tốt nhất của đội bóng xứ Nghệ tại V-League 2009. Tuy nhiên, kể từ đó đến nay, Văn Quyến đã không “nổ súng” thêm bất cứ lần nào tại giải đấu hạng cao nhất của bóng đá Việt Nam và thường xuyên phải làm bạn với băng ghế dự bị.
Giữa mùa giải 2012, Văn Quyến được SLNA cho Sài Gòn.XT mượn trong nửa mùa giải. Tuy nhiên, “thần đồng một thời” của bóng đá Việt Nam cũng không thể hiện được nhiều tại đội bóng mới và được trả lại đội bóng xứ Nghệ vào cuối mùa giải.
Đầu mùa giải 2013, Văn Quyến rời đội bóng quê hương để chuyển tới đầu quân cho V.Ninh Bình. Ấn tượng duy nhất mà Quyến để lại trong năm 2013 là cú đúp vào lưới HA.GL ở vòng tứ kết Cúp quốc gia 2013, giúp đội bóng cố đô Hoa Lư giành vé vào bán kết ở giải đấu này và sau đó lên ngôi vô địch.
Anh cũng được gọi trở lại ĐTQG nhưng vẫn mãi là cái bóng của chính mình.
Công Vinh có thể được lịch sử lựa chọn với cú đánh đầu mang về chiếc cúp vàng khu vực cho BĐVN sau nhiều năm chờ đợi. Nhưng hình ảnh mà đi vào trái tim người hâm mộ có lẽ là Phạm Văn Quyến khi chạy dọc sân Mỹ Đình cầm trên tay lá cờ Tổ quốc./.
Lê Minh