Quảng cáo

Oscar: Kẻ bị lãng quên bởi những đồng Nhân dân tệ

06/03/2021 05:00 (GMT+7)

Ngày Oscar rời châu Âu và chọn Trung Quốc làm bến đỗ, anh không nghĩ chiếc vé sự nghiệp của mình chỉ có một chiều.

Mùa hè năm 2012, nhà đương kim vô địch châu Âu Chelsea chào đón hai tài năng trẻ đầy hứa hẹn của bóng đá thế giới. Một người vừa mới bước qua tuổi 20, người còn lại cũng chỉ nhiều hơn một tuổi.

Trong hai chàng trai trẻ ấy, một người chỉ được ở lại Chelsea vài tuần. CLB quyết định rằng cầu thủ 21 tuổi cần thêm thời gian ở các môi trường bóng đá nhẹ nhàng hơn, vì thế họ gửi anh ấy sang Đức. Người còn lại trẻ hơn một tuổi, nhưng được lên thẳng đội một và có trận ra mắt ngay trong ngày khai mạc của giải đấu.

Sẽ có rất ít người phản đối với nhận định, người bị Chelsea đẩy đi ngày ấy giờ là cầu thủ xuất sắc nhất Ngoại hạng Anh. Kevin De Bruyne đang là đội trưởng của Man City, là linh hồn của ĐTQG Bỉ, là một trong những tiền vệ xuất sắc nhất thế giới và là một trong số ít những cái tên không thể ra đi với bất cứ mức giá nào.

Người còn lại thì đi một con đường khác. Chưa tròn một thập kỷ kể từ khi anh được coi là người triển vọng hơn, sáng sủa hơn, khó từ bỏ hơn De Bruyne, cầu thủ ấy giờ mới chỉ 29 tuổi. Anh đã có 5 năm không được triệu tập lên ĐTQG, hàng loạt CLB từng theo đuổi anh giờ đã chuyển qua mục tiêu khác. Đối với giới mộ điệu châu Âu, anh giống như ở một thời đại khác, một người chỉ còn xuất hiện trong các thước phim của quá khứ. Bóng đá châu Âu, hay rộng hơn là bóng đá thế giới, đã lãng quên Oscar.

 

2016 là năm bóng đá châu Âu hoảng sợ trước Trung Quốc. Tháng Giêng năm đó, các câu lạc bộ từ Chinese Super League bắt đầu tấn công các giải đấu lớn nhất châu Âu, đề nghị trả những khoản phí khổng lồ mà rất ít CLB hay cầu thủ có thể chối từ.

Có thời điểm, kỷ lục chuyển nhượng của Trung Quốc đã bị phá tới 3 lần trong thời gian 10 ngày: lần đầu là Ramires, tiền vệ của Chelsea; sau đó là Jackson Martínez của Atletico Madrid; và cuối cùng là Alex Teixeira, một cầu thủ người Brazil chơi cho Shakhtar Donetsk, người chỉ vài ngày trước đó gần như đã ký hợp đồng với Liverpool.

Nhưng Oscar mới là đỉnh cao trong chuyển nhượng của bóng đá Trung Quốc. Vào tháng 12 năm 2016, Shanghai SIPG đã đồng ý với một thỏa thuận trị giá 73 triệu USD để ký hợp đồng với anh từ Chelsea. Mức lương của Oscar được cho là 26,5 triệu USD một năm, không kém nhiều so với cả khối tài sản mà anh đã kiếm được ở châu Âu 5 năm qua. Bản thân Oscar đã không cố gắng ngụy tạo lý lẽ của mình. “Đôi khi, Trung Quốc đưa ra những lời đề nghị khiến cầu thủ không thể từ chối,” anh chia sẻ.

Thật dễ dàng để tìm ra sự vô lý trong lời nói của Oscar, đồng thời coi quyết định của cầu thủ này đến không gì ngoài lòng tham. Oscar đã kiếm hàng triệu USD mỗi năm ở Chelsea. Anh ấy 25 tuổi, có ít nhất năm hoặc sáu năm đỉnh cao để tiếp tục kiếm tiền. Anh cũng có thể đảm bảo tương lai của gia đình mình và việc dũng cảm ở lại châu Âu cũng mang lại cho anh niềm vui lớn nhất: chơi bóng ở đẳng cấp hàng đầu.

Tuy nhiên cũng không khó hiểu với những gì Oscar đã làm. Cha của anh bị tai nạn giao thông qua đời khi anh mới 3 tuổi. Mẹ anh một mình nuôi nấng anh và hai chị em bằng công việc bán quần áo để kiếm ăn qua ngày.

Oscar chưa bao giờ tìm kiếm sự thông cảm cho hoàn cảnh khó khăn thời thơ ấu, nhưng anh luôn nói rõ ưu tiên của mình khi đến với bóng đá là giúp đỡ gia đình. Oscar không nên bị đánh giá vì đã cố gắng phát huy hết khả năng của mình cho những gì anh cảm thấy xứng đáng. Bóng đá coi cầu thủ là những món hàng để mua bán, và sẽ là đạo đức giả nếu hạ thấp họ vì họ tin vào điều đó.

Mặc dù vậy, sẽ là thật khó chấp nhận đối với những người từng yêu mến tài năng của Oscar, khi sự nghiệp của anh giờ là một sự dở dang và nhuốm màu ảm đạm. Oscar là một cầu thủ với tài năng hiếm có: lịch lãm, sáng tạo, kỹ thuật điêu luyện và chiến thuật sắc sảo. Không phải ngẫu nhiên Chelsea tin tưởng anh ở tuổi 20 và từ chối De Bruyne tuổi 21, bởi Oscar là người đã sẵn sàng.

Chân ướt chân ráo từ Nam Mỹ, Oscar có ngay hơn 60 trận trong mùa giải đầu tiên ở Anh. Oscar là một phần quan trọng của đội bóng giành chức vô địch Europa League năm đó, được huấn luyện viên tạm quyền Rafa Benítez trân trọng. Hai năm sau, dưới sự chỉ dậy khắt khe của José Mourinho, anh là thành phần không thể thiếu giúp Chelsea vô địch Ngoại hạng Anh.

Ở tuổi 25, Oscar đáng lẽ phải đạt được bước tiến của mình. Khi anh sẵn sàng rời Chelsea, các đội từ khắp châu Âu đã bày tỏ sự quan tâm. Có Atlético Madrid, Juventus, cả hai câu lạc bộ Milan. Oscar thời điểm đó từng mất vị trí trong đội tuyển Brazil vào tay Philippe Coutinho, nhưng chắc chắn anh có thừa khả năng để sớm giành lại.

Nhưng thay vì làm thế, Oscar đã đưa ra lựa chọn của mình. Rất có thể khi quyết định ra đi, Oscar tin rằng anh đến Trung Quốc không phải với tấm vé một chiều. Những người khác như Carrasco hay Paulinho đã tìm cách quay trở lại châu Âu và ít nhất có một người lại phát triển mạnh mẽ. Oscar luôn nuôi dưỡng hy vọng được làm điều tương tự: hy vọng với Chelsea, như anh từng nói, nhưng điều đó chưa xảy ra.

Nếu Oscar thực sự mong muốn điều đó, bây giờ là lúc thích hợp. Sự bùng nổ bóng đá của Trung Quốc đã kết thúc. Ngay cả trước đại dịch Covid-19, các câu lạc bộ của đất nước này đã cắt giảm chi phí. Nhiều cầu thủ đến trong năm 2016 đã ra đi. Martínez đã nghỉ hưu. Ramires thất nghiệp. Teixeira rời Jiangsu. Những cầu thủ khác nếu ở lại cũng phải chấp nhận giảm lương.

Về lý thuyết, Oscar có thể sẽ là một thương vụ thông minh với đội bóng nào đủ dũng cảm để đưa anh trở lại. 29 vẫn là độ tuổi sung sức, hơn nữa, “tuổi bóng đá" của Oscar có thể còn trẻ hơn nhờ bốn năm thi đấu ở Chinese Super League với đẳng cấp thấp hơn.

Nhưng thực tế xuất hiện không ít vấn đề. Từ chuyện tiền lương hay những định kiến dành cho những cầu thủ từng thi đấu ở Trung Quốc. Sẽ có không ít người lo ngại sau hơn 4 năm chơi bóng ở châu Á, Oscar không còn những phẩm chất từng khiến anh đặc biệt ở châu Âu.

Có khả năng Oscar sẽ không bao giờ quay trở lại châu Âu. Mùa đông năm 2016, anh chọn rời xa bóng đá đỉnh cao vì anh muốn thế, để tìm kiếm cuộc sống sung túc và dễ dàng hơn. Oscar không buồn, bởi anh đã làm tất cả những gì anh cho rằng mình phải thực hiện, và đổi lấy một cuộc sống như anh mơ ước.

Nỗi nuối tiếc là dành cho cổ động viên, những người trót yêu và kỳ vọng vào Oscar, vì họ có thể sẽ chẳng bao giờ được thấy anh tỏa sáng ở châu Âu nữa.

Oscar: 'Tôi chịu bất công khi đến Trung Quốc chơi bóng'

Ngọc Tuấn (Theo The New York Times)
06.03.2021