Thể Thao 247 -Lại 1 lần nữa, nếu như chúng ta có 1 cây chuyền hai thật sự đẳng cấp, thời gian chúng ta bắt kịp Thái Lan có thể sẽ ngắn lại. Suy cho cùng, 1 trong những mấu chốt của vấn đề này là ở Cây chuyền hai.
Đầu tiên, xin khẳng định lại, thành công của bóng chuyền nữ Thái Lan trong thời gian qua là kết quả của cả một quá trình đầu tư bài bản của ngành Thể thao. Hiện tại, họ đã là một đội tuyển hàng đầu khu vực và đang dần vươn ra tầm Thế giới. Nhưng có 1 điều rất dễ nhận ra là chiều cao của đội tuyển Thái còn thấp, bộ 6 huyền thoại chỉ có chiều cao TB là 175,8 cm còn nếu thay 2 cái tên là Hattaya và Ajcharaporn vào thì con số này là 176 cm. Một thực tế là khi thi đấu với những đội tuyển hàng đầu thế giới, Thái Lan dù thi đấu ngang ngửa, tấn công không hề thua kém, thậm chí khả năng phòng thủ hàng sau còn nhỉnh hơn, thì vẫn luôn không có được kết quả thuận lợi. Vấn đề đến từ hàng chắn, con số 176 cm của Thái là quá khiêm tốn so với những đội tuyển khác, khả năng bám chắn không hiệu quả bằng, cộng với kết quả là trong khi những tay đập của Thái Lan thường xuyên phải đập bóng nhiều hơn so với đối thủ để có thể ghi điểm, điều này dẫn đến việc bào mòn rất nhanh về thể lực, đấy là chưa kể nếu triển khai bóng không biến hóa thì khả năng bóng không qua hàng chắn cũng là rất cao.
Nhận ra điều này, có vẻ HLV Kiatipong đang xây dựng 1 chiến lược đào tạo vận động viên bóng chuyền nữ Thái Lan có chiều cao trung bình tốt để có thể nâng tầm đội tuyển nữ Thái Lan. Ngày đó sắp đến hay chưa ? Khó có thể nói trước, mà có lẽ chúng ta cũng không quan tâm ngay bây giờ, vì câu chuyện đang là làm sao để chúng ta bắt kịp Thái Lan.
Chiều cao không quá tốt, vậy để có thể thi đấu với những nền bóng chuyền hàng đầu, thứ Thái Lan cần là những đường chuyền bóng biến hóa và 1 tốc độ tấn công nhanh. Người đảm nhiệm vai trò này không ai khác chính là cây chuyền hai. Và nếu gọi ngài Kiatipong là 1 “ kiến trúc sư ” thì có thể gọi Tomkom Nootsara là 1 “ kiệt tác ”. Cô gái mang số áo 13 từ lâu đã là linh hồn trong lối chơi của tuyển nữ Thái Lan. Dần dần cho thấy sự hoàn hảo trong lối chơi, hiện giờ Nootsara chính là cây chuyền hai số 1 của châu Á cũng như là 1 trong những cây chuyền hai hàng đầu thế giới. Năm 2012, chị đạt danh hiệu Best Setter của WGP, và thực tế thì liên tục trong những kì WGP gần đây, Noot luôn là tay chuyền xuất sắc nhất của vòng đầu bảng, chính vì tuyển Thái chưa thể tiến sâu nên chị không có cơ hội thể hiện nhiều. Mùa giải 2014 – 2015, chuyển sang thi đấu cho Rabita Baku của Azerbaijan, chị khuấy đảo cả giải đấu với 3 danh hiệu cá nhân Best Setter, Best Server và MVP. Thậm chí, mỗi khi chị thi đấu và tung ra những đường chuyền, bình luận viên và khán giả đều hô vang. Đó chỉ là 1 phần rất nhỏ trong bảng vàng thành tích của Nootsara, như thế đủ để hiểu chị thi đấu tốt như thế nào. Quay lại ảnh hưởng của chị trong lối chơi của tuyển nữ Thái Lan. Bên cạnh những đường chuyền biến hóa ở tốc độ cao, điểm mạnh của chị là sự ăn ý với các đồng đội. Xem những pha bóng khó của chị, đặc biệt là những tình huống phối hợp với Pleumjit, bạn sẽ hiểu họ hiểu nhau đến như thế nào. Những thời điểm tuyển Thái không có Nootsara thì những cái tên như Wilavan, Malika, Onuma, Ajcharaporn…đều không còn là chính mình. Nhiều người thậm chí còn đang so sánh chị với Takeshita – Hero huyền thoại của bóng chuyền nữ Nhật Bản.
Vậy sau Nootsara, tuyển Thái có ai ? Câu trả lời rất đơn giản là hàng loạt cái tên xuất sắc khác mà tiêu biểu có thể kể đến Pornpun. Cô gái sinh năm 1993 đang thi đấu cho BGVC ngày càng cho thấy chị xứng đáng là người thay thế cho đàn chị. Cách đây vài năm, khi xem Pornpun thi đấu cho tuyển trẻ, hoặc hiếm có 1 vài thời điểm được chuyền chính cho đội tuyển, người ta còn đặt rất nhiều câu hỏi về tài năng của cô gái này. Nhưng cùng với thời gian, độ chuẩn xác và độ “ quái ” của chị cũng tăng dần và ngày càng làm người hâm mộ yên tâm. Và ngoài Pornpun ra thì rất nhiều chuyền hai đang thi đấu tại Thai League đều cho thấy trình độ rất cao và thứ quan trọng là độ tinh quái trong thi đấu.
Quay trở lại Việt Nam, 1 điều rất buồn là chuyền hai vẫn được coi là xuất sắc nhất của bóng chuyền nữ Việt Nam Đặng Thị Hồng đã thi đấu ở tuyển cách đây tận gần 10 năm. Biết bao năm qua, những Hà Hoa, Đào Huyền, Hồng Đào rồi Linh Chi vẫn chưa đáp ứng được mong mỏi của khán giả để rồi vẫn luôn chờ 1 Đặng Thị Hồng thứ hai xuất hiện. Đặng Thị Hồng của những năm 2004- 2006, những năm cuối của sự nghiệp, chị đôi khi không có được những đường chuyền ổn định, nhưng thứ chị vẫn duy trì được là độ quái, những đường chuyền bóng lừa chắn hay những pha xử lí bất ngờ. Đó là những thứ mà những chuyền hai sau này không có được, mặc dù sự ổn định trong những đường chuyền có thể rất cao. Ổn định ở đây không phải là kết quả của sự đào tạo và tập luyện cùng tuyển mà lại đến từ 1 lí do hết sức đặc biệt : vì cùng 1 CLB. Đã có những thời điểm cả đội tuyển VN đều chỉ đến từ BĐLA và TT, điều đó có nghĩa nếu lấy chuyền hai của 1 trong hai đội tuyển này thì sự ổn định trong những đường chuyền sẽ là rất cao, và thực tế của chúng ta đã đang và có thể sẽ luôn là như vậy.
Thêm hậu quả là nếu cây chuyền hai gặp vấn đề về tâm lí thì những đường chuyền đến cho các đồng đội của chị cũng sẽ bị ảnh hưởng. Và thế là chúng ta sẽ vẫn chỉ là 1 đội bóng nhỏ nếu không có 1 cây chuyền hai thật sự đẳng cấp cho dù hiện tại hàng công của chúng ta chưa hẳn là đã thua người Thái.