Thể Thao 247 - Chặng 2 của Giải đua Mô tô toàn quốc tranh Cúp quốc gia do Honda Việt Nam tài trợ vừa diễn ra tại Cần Thơ với sự xuất hiện của một tay đua đặc biệt, lão tướng Nguyễn Thanh Vũ.
Và trong chặng 2 này, tay đua Nguyễn Thanh Vũ đã giành được chức vô địch nội dung Winner 150 với một phong cách thi đấu vô cùng điềm tĩnh, khôn ngoan và đầy kinh nghiệm. Đây là một trong những tay đua hiếm hoi thuộc thế hệ đầu của Việt Nam vẫn còn tham gia thi đấu và nhận được sự kính trọng của các tay đua trẻ.
Đặc biệt, lão tướng này cũng chính là bố của tay đua trẻ Nguyễn Vũ Thanh, tay đua trẻ sinh năm 1999, đang là tay đua đại diện cho Việt Nam tham dự nội dung UB150, giải ARRC 2018 trong màu áo của đội đua Honda Việt Nam Racing.
Tay đua Nguyễn Thanh Vũ sinh năm 1978 hiện đang sinh sống tại Bình Điền, Bình Chánh, Sài Gòn. Anh được xem là “đại thụ” trong làng đua xe Việt Nam. Bắt đầu đua xe từ năm 17 tuổi, cho đến hiện tại đã có 23 năm gắn bó với bộ môn này và anh cho biết con số này sẽ còn tăng thêm.
Ở khu vực phía Nam, bộ môn đua xe không phải là điều đó quá xa lạ như ngoài miền Bắc. Tuy nhiên một tay đua từng trải qua thời kỳ bao cấp như Nguyễn Thanh Vũ quả thực là “của hiếm”.
Bắt đầu biết đến bộ môn đua xe từ nhỏ, Nguyễn Thanh Vũ cho biết ngay từ khi ấy anh đã thấy trong huyết quản của mình có “mùi xăng”, anh mê mẩn bộ môn này.
Tuy nhiên ở thời của anh, khái niệm đua xe thường bị nhìn nhận tiêu cực giống một tệ nạn hơn là một môn thể thao. Nhưng ngay từ những ngày 17 tuổi, chàng trai Nguyễn Thanh Vũ đã có một quyết định khá táo bạo và có thể nói là “điên rồ”: Phải trở thành một tay đua chuyên nghiệp.
Ở thời của anh, cả đất nước Việt Nam chỉ có duy nhất một trường đua đúng nghĩa đó là trường đua Phú Thọ. Trường đua này từng được xem là “niềm kiêu hãnh” của nền đua xe thể thao Đông Dương, có diện tích lên tới 444.540m2, được Pháp xây dựng từ những năm 1932, đạt tới đỉnh cao ở những thập niên 60-70. Rồi bị “băm nát” từ năm 2011.
Và trường đua này cũng chính là nơi mà Nguyễn Thanh Vũ bắt đầu những vòng đua đầu tiên trong sự nghiệp của mình. Bồi hồi nhớ lại quãng thời gian “debut”, tay đua này chia sẻ: “Lần đầu mình đua là vào năm 97, tại trường đua Phú Thọ. Đua 3 trận đầu thì mình bị ngã ở một trận, rạn xương bả vai. Đây là kỉ niệm mà mình nhớ nhất trong những ngày đầu đua xe”.
Với Nguyễn Thanh Vũ, đua xe thuần túy là phạm trù đam mê, đam mê một cách cháy bỏng và rõ ràng. Anh muốn sống với đua xe và làm những thứ có liên qua tới đua xe. Chính vì vậy, anh lựa chọn nghề “câu cơm” là sửa xe. Anh chọn nghề này bởi anh cho rằng sửa xe giúp anh hiểu được những chiếc xe hơn và điều này cực kỳ quan trọng trên đường đua.
Trầm ngâm một chút khi nghĩ về quãng thời gian đã qua, Nguyễn Thanh Vũ cho biết anh hoàn toàn hài lòng với quyết định lựa chọn đua xe của mình. Anh cho biết ngay từ những năm “vừa dậy thì” anh đã xác định rằng lựa chọn con đường này sẽ đầy khó khăn, định kiến xã hội, thu nhập bấp bênh,… và anh chấp nhận hết, anh lên kế hoạch để có thể đương đầu với những khó khăn ấy để giữ lấy đua xe như một bản ngã.
23 năm gắn bó với đua xe với bao trận đấu, tai nạn có, niềm vui có, thất vọng có nhưng Nguyễn Thanh Vũ như chưa một ngày bớt đi tình yêu với môn thể thao này. Chặng thứ 2 giải đua xe mô tô toàn quốc tranh cup quốc gia vừa rồi, khi về nhất nội dung Winner 150, người đàn ông 40 tuổi này vẫn mấp máy trong nghẹn ngào: Thăng hoa, nói chung là… quá thăng hoa.
23 năm là quãng thời gian lý tính đủ để xếp 1 người vào diện trưởng thành, còn với 23 năm “tuổi đua” thì sẽ ra sao? Khi được hỏi về cảm xúc giữa lần đầu tiên được giải so với lần nhận giải nhất tại chặng đua Cần Thơ vừa qua, Nguyễn Thanh Vũ cho biết: “Ngày trẻ mình tham vọng lớn lắm, lần đầu tiên được giải của mình là giải ba và mình cảm thấy không thỏa mãn chút nào. Còn lần này mình được giải nhất, đương nhiên là quá ok rồi. Nhưng thực sự đối với mình bây giờ chỉ cần được đua là hạnh phúc rồi.”
Chứng kiến Nguyễn Thanh Vũ thi đấu mới thấy được sự “già dơ” đúng nghĩa. Anh thi đấu cực kỳ điềm tĩnh, chủ động tránh mọi tranh chấp tay đôi. Đặc biệt, anh luôn vượt lên ở những đoạn đường thẳng chứ không phải tại một khúc cua. Thường khi đua đường thẳng mọi người sẽ cho rằng đó là cuộc đấu về sức mạnh động cơ thuần túy, các tay đua cứ hết ga và xe nào mạnh hơn sẽ thắng nhưng nội dung Winner 150 này sử dụng những chiếc xe giống nhau, nên để vượt lên được thì đây là vấn đề về sự “uyên thâm”.
Trên đường đua là một Nguyễn Thanh Vũ đầy kinh nghiệm, lì lợm và lạnh lùng. Ngoài đường đua anh lại cho thấy một hình ảnh khác, thân thiện và khiêm tốn. Nguyễn Thanh Vũ cho biết tất cả những gì anh đạt được ngày hôm nay là nhờ cố gắng tập luyện, đây cũng là yếu tố mà anh cho rằng đã trở thành ưu thế của anh so với các tay đua khác.
Tuy nhiên với Nguyễn Thanh Vũ, nhắc tới tập luyện đua xe, mọi người sẽ hình dung ra chạy tập trên những đường đua, nhưng mà ở Việt Nam đâu có sân tập nào như vậy nên dù khao khát, anh và các tay đua cũng không thể tập luyện theo cách đó. Cũng chính vì vậy mà theo anh nhiều tay đua thường chỉ chạy bằng bản năng mỗi khi thi đấu bởi gần như khi đua chính thức cũng mới là lúc được tập. Nhưng Nguyễn Thanh Vũ không như thế, anh cho rằng bản thân có thể tập theo những cách khác nhau. Không có sân tập nên anh tập luyện bằng cách chạy xe…đạp và nghiên cứu về đua xe. Với anh, sức khỏe và kiến thức là cần thiết cho đua xe và bất cứ môn thể thao nào.
Nói về nền đua xe Việt Nam hiện tại, với Nguyễn Thanh Vũ thì nền đua xe Việt Nam được chia làm 2 giai đoạn, giai đoạn trước khi Honda Việt Nam làm đua xe và giai đoạn sau khi Honda Việt Nam làm đua xe.
Theo chia sẻ của anh, trước khi Honda Việt Nam bước vào đua xe, thì những cụm từ như “tổ lái”, “đi bão” gần gũi hơn với đa số mọi người so với cụm từ “đua xe thể thao”. Đây là một thực tế và nó hoàn toàn không phi lý. Nhiều người do ham mê tốc độ và không có nơi để thể hiện cái tôi thông qua đam mê ấy đã lựa chọn những nơi như đường phố để được thỏa mãn. Việc này nguy hiểm và vi phạm pháp luật nhưng đứng trên khía cạnh của một người đam mê tốc độ, Nguyễn Thanh Vũ hiểu được phần nào nguyên nhân vì sao.
Trước những năm 2016, ở Việt Nam gần như không hề có bất cứ một giải đấu nào cho bộ môn đua xe tốc độ. Một số cơ sở giải trí cũng đã từng tổ chức những cuộc đua nhưng chỉ dừng lại ở mức độ nhỏ lẻ và cơ cấu tổ chức hết sức sơ sài. Những cuộc đua gần như giống nhau từ năm 1995 tới năm 2015.
Mọi chuyện được thay đổi và cải thiện hoàn toàn kể từ năm 2016 khi Honda Việt Nam tổ chức giải đua Mô tô toàn quốc tranh Cup quốc gia. Từ đây, những tay đua đã chính thức có một sân chơi thực sự với luật lệ quốc tế, cơ cấu tổ chức bảo đảm và trên hết là một hệ thống chuyên nghiệp, bài bản hơn so với tất cả những giải đua xe mô tô từng xuất hiện trước đó.
Có thể nói rằng giải đấu này đã thay đổi quan điểm, cách nhìn nhận của rất nhiều người về đua xe bên cạnh việc khơi dậy đam mê bộ mô thể thao này và lan tỏa sức hút của nó tới toàn bộ những tỉnh phía Nam.
Giới tay đua của Việt Nam hiện nay nếu nói “sống được bằng đua xe” chắc chỉ có Cao Việt Nam và Nguyễn Vũ Thanh, những tay đua của Honda Việt Nam Racing. Còn với những tay đua khác thì đua xe hoàn toàn chỉ là những thú vui, những đam mê, họ sẽ tham gia đua khi có cơ hội nhưng không tìm kiếm cơ hội để đua xe, đúng hơn là không tìm được. Cho tới khi Honda Việt Nam tổ chức giải đua Mô tô toàn quốc tranh Cup quốc gia từ 3 năm về trước thì các tay đua Việt Nam mới được thi đấu trong một giải đấu thực sự.
Nguyễn Thanh Vũ cho biết, với tư cách gần như là người gắn bó với lịch sử đua xe Việt Nam, anh thấy khái niệm chuyên nghiệp thực sự chỉ bắt đầu khi Honda Việt Nam tổ chức đua xe từ năm 2016 tới nay về kể từ đó mọi thứ vẫn không ngừng cải thiện. Đối với anh, tín hiệu đáng mừng nhất là số lượng tay đua chuyên nghiệp trẻ ngày càng một đông đảo và có điều kiện thi đấu tốt hơn anh ngày trước rất nhiều.
Nhắc tới thế hệ trẻ, Nguyễn Thanh Vũ bỗng như rạng rỡ hơn hẳn. Với anh, trong số những tay đua trẻ hiện tại, top 4 tay đua xuất sắc nhất là : Cao Việt Nam, Bùi Duy Thông, Lê Khánh Lộc và một người mà anh cho rằng “không tiện nhắc tên”.
Người mà “không tiện nhắc tên” ở đây chính là con trai anh, tay đua trẻ Nguyễn Vũ Thanh, người đang thi đấu cho Honda Việt Nam Racing tại hạng mục UB150, giải đấu ARRC 2018. Đây chính là niềm tự hào của anh.
Mới sinh năm 1999, nhưng Vũ Thanh đã là tay đua trẻ triển vọng nhất Việt Nam hiện nay và là tay đua người Việt Nam trẻ nhất lịch sử thi đấu tại một giải quốc tế, trở thành 1 trong 2 tay đua Việt Nam duy nhất được biên chế chính thức trong đội đua Honda Việt Nam Racing, đội đua quốc tế chuyên nghiệp đầu tiên và duy nhất tại Việt Nam hiện tại. Đây là một khởi đầu sự nghiệp không thể tốt hơn cho con trai anh.
Cùng ở độ tuổi 18, thời trước, Nguyễn Thanh Vũ thần tượng những đồng đội của mình như Lê Huy Hòa, Lưu Thanh Tuấn. Thời nay, con trai anh hay nói về những Valentino Rossi, Marc Marquez. Thời trước mục tiêu của anh là được đua ở trường đua, thời nay mục tiêu của con trai anh là top 10 châu Á. Hai thế hệ, một đam mê, hai tầm ước vọng.
“Hổ phụ sinh hổ tử”, có thể nói về hai cha con Thanh Vũ và Vũ Thanh như vậy. Nguyễn Vũ Thanh từng cho biết rằng: “Con đua xe vì ba con mê đua”. Và thứ lớn nhất mà Nguyễn Thanh Vũ truyền cho con trai của mình không phải là những kĩ thuật mà là niềm đam mê và tinh thần tập luyện chăm chỉ, anh luôn nhắc nhở con trai mình: “Cố gắng. cố gắng và cố gắng hơn nữa”.
Kết thúc buổi phỏng vấn, khi được hỏi về mục tiêu trong sự nghiệp thời gian tới, Nguyễn Thanh Vũ nở nụ cười và trả lời ngắn gọn: “Sẽ tiếp tục tập luyện và chỉ cần được đua thôi”.